BIỂU HIỆN LÂM SÀNG VÀ NHỮNG THAY ĐỔI VỀ SINH HỌC THẦN KINH TRONG TRẦM CẢM CHÍNH
Trầm cảm chính là một thay đổi về khả năng thực hiện chức năng trước đây được đặc trưng bởi khí sắc trầm hoặc mất đi sự quan tâm hoặc thích thú trong 2 tuần hoặc hơn. Trong suốt 2 tuần lễ này, bệnh nhân phải có biểu hiện ít nhất 5 trong 9 triệu chứng chẩn đoán trong DSM-IV-TR (APA, 2000). Các phát hiện cận lâm sàng: Khoảng 90% bệnh nhân bị trầm cảm chính có biểu hiện sinh lý bất thường về giấc ngủ, trong nghiên cứu về giấc ngủ bằng cách ghi điện não và các thông số sinh học khác, được biểu hiện bằng: - Giấc ngủ chuyển động mắt nhanh bất thường ( REM) - Có sự thay đổi về giấc ngủ không REM (Không có chuyển động mắt nhanh) ở giai đoạn đầu của giấc ngủ - Gia tăng thời gian của giấc ngủ REM trong giai đoạn sớm của giấc ngủ Có nhiều bất thường về nội tiết thần kinh đi kèm theo trầm cảm chính, bao gồm những bất thường của những hệ thống dẫn truyền thần kinh chính yếu và rối loạn sinh lý của trục hạ đồi-tuyến yên- thượng thận ( HPAA) ( ví dụ như: gia tăng mức cortisol tự do trong nước tiểu, thất bại trong test dexamethasone nhằm ức chế bài tiết cortisol), ngoài ra các nội tiết tố khác, những chất này được tiết ra về số lượng và loại tùy thuộc vào vùng hạ đồi và tuyến yên và có thể có thể đáp ứng kém với các test kích thích (provocative test). Các nghiên cứu về hình ảnh chức năng của não trong những chu kỳ trầm cảm chính cho thấy có sự di chuyển dòng máu và chuyển hoá ở vỏ não từ vùng vỏ não trán trước bên (lateral prefrontal cortex) đến vùng viền (limbic) và cận viền (paralimbic). Diễn tiến lâm sàng: Các triệu chứng trầm cảm nhẹ và lo âu thường xuất hiện trước một chu kỳ trầm cảm chính hàng tuần hay hàng tháng. Khởi phát các triệu chứng để xác định trầm cảm chính nhìn chung xảy ra theo thời gian nhiều ngày hoặc nhiều tuần. Mặc dầu có sự khác biệt về trầm cảm theo độ tuổi, một chu kỳ trầm cảm thường không được điều trị kéo dài 4 tháng hoặc dài hơn nữa. |
NÃO BỘ VÀ HÀNH VI >